Thơ Tự Do Là Gì ❤️️Cách Làm Thơ Tự Do + 55 Bài Hay Nhất
Chào mừng bạn đến với Gmod.apk hôm nay chúng tôi sẽ giới thiệu bài viết Cách làm thơ tự do hi vọng sẽ giúp ích cho bạn
Thơ Tự Do Là Gì ❤️️ Cách Làm Thơ Tự Do + 55 Bài Hay Nhất ✅ Chia Sẻ Các Thông Tin Thú Vị, Bổ Ích Cho Độc Giả Cùng Tham Khảo.
Thơ Tự Do Là Gì
Chắc hẳn nhiều bạn đã nghe đến tên của thể thơ tự do đúng không nào? Tuy nhiên không phải ai cũng hiểu rõ về thể thơ mới này. Vậy Thơ Tự Do Là Sao? Cùng Thohay.vn tìm hiểu ngay sau đây nhé!
Thơ tự do trong tiếng Pháp gọi là vers libre, đây là hình thức cơ bản của thơ, phân biệt với thơ cách luật ở chỗ không bị ràng buộc vào các quy tắc nhất định về số câu, số chữ hoặc niêm đối,…Tuy nhiên thơ tự do lại khác thơ văn xuôi ở chỗ văn bản có phân dòng và xếp song song thành hàng, thành khổ như những đơn vị nhịp điệu, có thể có vần
Thể thơ tự do có phân dòng nhưng không có thể thức nhất định và cũng không quy định số lượng từ trong một câu cũng như không cần có vần điệu liên tục.
Có thể bạn sẽ cần 🌻Thơ 7 Chữ Là Thể Thơ Gì🌻 Cách Làm Thơ 7 Chữ + Luật Thơ
Đặc Điểm Của Thơ Tự Do
Đặc Điểm Của Thơ Tự Do như thế nào? Để hiểu rõ hơn về thể thơ hiện đại này thì mời bạn xem ngay phần chia sẻ sau đây.
- Thơ có thể là hợp thể, phối xen các đoạn thơ làm theo các thể khác nhau hoặc hoàn toàn tự do. Ví dụ như các bài: Hoan hô chiến sĩ Điện Biên của Tố Hữu, Đất nước của Nguyễn Đình Thi, Cành phong lan bể của Chế Lan Viên.
- Một đặc điểm đáng chú ý của thể thơ này đó là bài thơ thường phá khổ, không theo nhất định khổ 4 dòng, 6 dòng đều đặn ngay ngắn.
- Đặc biệt tiếp theo đó là có thể mở rộng câu thơ, kéo dài câu thơ thành hàng chục tiếng, gồm nhiều dòng in, có thể sắp xếp thành “bậc thang” để tô đậm nhịp điệu ở trong câu, có thể xen kẽ câu ngắn dài thoải mái,..
- Thể thơ mới này xuất phát từ nhu cầu đòi hỏi thơ đi sát cuộc đời, phản ánh được những khía cạnh mới của cuộc sống đa dạng, thể hiện được những cách nhìn nghệ thuật mới của các nhà thơ.
- Trong lịch sử văn học, sự nảy sinh của nó thường gắn với những biến chuyển lớn về ý thức hệ. Trên thế giới, U. Uýt-man, P. Nê-ru-đa, N. Ghi-den,… là những nhà thơ nổi tiếng chuyên sáng tác thơ tự do….
Cách Làm Thơ Tự Do
Những bạn nào đang quan tâm đến Cách Làm Thơ Tự Do thì hãy xem ngay hướng dẫn dưới đây.
Thơ tự do không ràng buộc niêm luật, bạn cứ viết nghe nhịp nhàng vần điệu là được. Bạn có thể áp dụng ba kiểu gieo vần sau:
👉Vần gián cách: Ví dụ có 4 câu thơ thì các câu 1-2-4 bắt vần với nhau. (Ví dụ: “cành – xanh – manh” bắt vần với nhau)
“Hơn một loài hoa đã rụng cànhTrong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;Những luồng run rẩy rung rinh lá…Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.”
👉Vần cách: Ví dụ có 4 câu thơ thì các câu 2-4 hoặc 1-3 bắt vần với nhau. (Ví dụ: “ngờ – thơ” bắt vần với nhau).
“Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn, Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ! Một hôm trận gió tình yêu lại: Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ. “
👉Vần ôm: Ví dụ có 4 câu thơ thì các câu 2-3 bắt vần với nhau. (Ví dụ: “trường – đương” bắt vần với nhau).
“Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường. Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương Tôi thay mực cho vừa màu áo tím.”
Đón đọc thêm 🌿Cách Làm Thơ Đơn Giản Nhất 🌿50+ Bài Thơ Tự Sáng Tác Hay
Thơ Tự Do Ví Dụ
Để giúp bạn hiểu hơn về thể thơ đặc biệt này thì Thohay.vn có sưu tầm các bài Thơ Tự Do Ví Dụ sau đây, cùng tham khảo nhé!
Gió đánh cành treGió đập cành treChiếc thuyền anh vẫn le te đợi nàngGió đập cành bàngGió đánh cành bàngDừng chèo anh hát, cô nàng hãy nghe
Trích Hạ caTác giả: Thanh Tâm Tuyền
Em vén tóc cho caoTrưa nay trời nồng nựcĐầu cành xa hoa đỏ trổ ngờiÓng ánh nắng mậtNgửng trông giếng khơi tuyệt ngấn mâyĐáy biếc tỏaTháng tư chói lọi vây.
Tình giàTác giả: Phan Khôi
Hai mươi bốn năm xưa,một đêm vừa gió lại vừa mưa,Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ,hai cái đầu xanh kề nhau than thở:
“Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng,mà lấy nhau hẳn đà không đặng:Để đến nỗi tình trước phụ sau,chi bằng sớm liệu mà buông nhau!”
“Hay nói mới bạc làm sao chớ!buông nhau làm sao cho nỡ?Thương được chừng nào hay chừng ấy,chẳng qua ông Trời bắt đôi ta phải vậy!Ta là nhân ngãi, đâu phải vợ chồng,mà tính chuyên thuỷ chung!” *
Hai mươi bốn năm sau,tình cờ đất khách gặp nhau:Đôi cái đầu đều bạc. Nếu chẳng quen lung,đố có nhìn ra được?Ôn chuyện cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi,con mắt còn có đuôi.
Các Bài Thơ Tự Do Hay Nhất
Thohay.vn tổng hợp Các Bài Thơ Tự Do Hay Nhất không nên bỏ lỡ.
Hoan hô chiến sĩ Điện BiênTác giả: Tố Hữu
Tin về nửa đêmHoả tốc hoả tốcNgựa bay lên dốcĐuốc chạy sáng rừngChuông reo tin mừngLoa kêu từng cửaLàng bản đỏ đèn đỏ lửa…
Hoan hô chiến sĩ Điện BiênHoan hô đồng chí Võ Nguyên GiápSét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp!Vinh quang Tổ quốc chúng taNước Việt Nam dân chủ cộng hoàVinh quang Hồ Chí Minh, cha của chúng ta ngàn năm sống mãiQuyết chiến quyết thắng, cờ đỏ sao vàng vĩ đại!
Kháng chiến ba nghìn ngàyKhông đêm nào vui bằng đêm nayĐêm lịch sử, Điện Biên sáng rựcTrên đất nước, như huân chương trên ngựcDân tộc ta, dân tộc anh hùng!
Điện Biên vời vợi nghìn trùngMà lòng bốn biển nhịp cùng lòng taĐêm nay bè bạn gần xaTin về chắc cũng chan hoà vui chung.
Hoan hô chiến sĩ Điện BiênChiến sĩ anh hùngĐầu nung lửa sắtNăm mươi sáu ngày đêm, khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắtMáu trộn bùn nonGan không núngChí không mòn!Những đồng chí, thân chôn làm giá súngĐầu bịt lỗ châu maiBăng mình qua núi thép gaiÀo ào vũ bão,Những đồng chí chèn lưng cứu pháoNát thân, nhắm mắt, còn ôm.Những bàn tay xẻ núi, lăn bomNhất định mở đường cho xe ta lên chiến trường tiếp viện.
Và những chị, những anh, ngày đêm ra tiền tuyếnMấy tầng mây, gió lớn mưa toDốc Pha Đin, chị gánh anh thồĐèo Lũng Lô, anh hò chị hátDù bom đạn, xương tan thịt nátKhông sờn lòng, không tiếc tuổi xanh.Hỡi các chị, các anhTrên chiến trường ngã xuống!Máu của anh chị, của chúng ta, không uổng:Sẽ xanh tươi đồng ruộng Việt NamMường Thanh, Hồng Cúm, Him LamHoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng.
Lũ chúng nó phải hàng, phải chết,Quyết trận này quét sạch Điện Biên!Quân giặc điênChúng bay chui xuống đấtChúng bay chạy đằng trời?Trời không của chúng bayĐạn ta rào lưới sắt!Đất không của chúng bayĐai thép ta thắt chặt!Của ta trời đất đêm ngàyNúi kia, đồi nọ, sông này của ta!Chúng bay chỉ một đường ra:Một là tử địa, hai là tù binh.Hạ súng xuống, rùng mình run rẩyNghe pháo ta lừng lẫy thét gầm!Nghe trưa nay, tháng năm mồng bảyTrên đầu bay, thác lửa hờn căm!Trông: Bốn mặt, luỹ hầm sập đổTướng quân bay lố nhố cờ hàngTrông: Chúng ta cờ đỏ sao vàngRực trời đất Điện Biên toàn thắng!Hoan hô chiến sĩ Điện Biên!
Tiếng reo núi vọng sông rềnĐêm nay chắc cũng về bên Bác HồBác đang cúi xuống bản đồChắc là nghe tiếng quân hò quân reo…Từ khi vượt núi qua đèoTa đi, Bác vẫn nhìn theo từng ngàyTin về mừng thọ đêm nayChắc vui lòng Bác, giờ này đợi trông.
Đồng chí Phạm Văn ĐồngỞ bên đó, chắc đêm nay không ngủTin đây Anh, Điện Biên Phủ hoàn thành.Ngày mai, vào cuộc đấu tranhNhìn xuống mặt bọn Bi-đôn, SmítAnh sẽ nói: “Thực dân, phát-xítĐã tàn rồi!Tổ quốc chúng tôiMuốn độc lập, hoà bình trở lạiKhông muốn lửa bom đổ xuống đầu con cáiNước chúng tôi và nước các anh.Nếu còn say máu chiến tranhỞ Việt Nam, các anh nên nhớTre đã thành chông, sông là sông lửa.Và trận thắng Điện BiênCũng mới là bài học đầu tiên!”
Đất nướcTác giả: Nguyễn Đình Thi
Sáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau lưng thềm nắng lá rơi đầy.
Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha!Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng taNước những người chưa bao giờ khuấtÐêm đêm rì rầm trong tiếng đấtNhững buổi ngày xưa vọng nói về!Ôi những cánh đồng quê chảy máuDây thép gai đâm nát trời chiềuNhững đêm dài hành quân nung nấuBỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.Từ những năm đau thương chiến đấuÐã ngời lên nét mặt quê hươngTừ gốc lúa bờ tre hồn hậuÐã bật lên những tiếng căm hờn
Bát cơm chan đầy nước mắtBay còn giằng khỏi miệng taThằng giặc Tây, thằng chúa đấtÐứa đè cổ, đứa lột da…
Xiềng xích chúng bay không khoá đượcTrời đầy chim và đất đầy hoaSúng đạn chúng bay không bắn đượcLòng dân ta yêu nước thương nhà!
Khói nhà máy cuộn trong sương núiKèn gọi quân văng vẳng cánh đồngÔm đất nước những người áo vảiÐã đứng lên thành những anh hùng.
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dộiMỗi bước đường mỗi bước hy sinhTrán cháy rực nghĩ trời đất mớiLòng ta bát ngát ánh bình minh.
Súng nổ rung trời giận dữNgười lên như nước vỡ bờNước Việt Nam từ máu lửaRũ bùn đứng dậy sáng loà.
Trích Đất nướcTác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồiĐất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…” mẹ thường hay kểĐất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ănĐất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặcTóc mẹ thì bới sau đầuCha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặnCái kèo, cái cột thành tênHạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàngĐất Nước có từ ngày đó…
Đất là nơi anh đến trườngNước là nơi em tắmĐất Nước là nơi ta hò hẹnĐất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc”Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi”Thời gian đằng đẵngKhông gian mênh môngĐất Nước là nơi dân mình đoàn tụĐất là nơi Chim vềNước là nơi Rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐẻ ra đồng bào ta trong bọc trứngNhững ai đã khuấtNhững ai bây giờYêu nhau và sinh con đẻ cáiGánh vác phần người đi trước để lạiDặn dò con cháu chuyện mai sauHằng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ TổTrong anh và em hôm nayĐều có một phần Đất NướcKhi hai đứa cầm tayĐất Nước trong chúng mình hài hoà nồng thắmKhi chúng ta cầm tay mọi ngườiĐất nước vẹn tròn, to lớn
Mai này con ta lớn lênCon sẽ mang đất nước đi xaĐến những tháng ngày mơ mộngEm ơi em Đất Nước là máu xương của mìnhPhải biết gắn bó san sẻPhải biết hoá thân cho dáng hình xứ sởLàm nên Đất Nước muôn đời…
Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vọng PhuCặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống MáiGót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lạiChín mươi chín con voi góp mình dựng Đất tổ Hùng VươngNhững con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳmNgười học trò nghèo giúp cho Đất Nước mình núi Bút, non Nghiên.Con cóc, con gà quê hương cùng góp cho Hạ Long thành thắng cảnhNhững người dân nào đã góp tên Ông Đốc, Ông Trang, Bà Đen, Bà ĐiểmVà ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãiChẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông chaÔi Đất Nước sau bốn ngàn năm đi đâu ta cũng thấyNhững cuộc đời đã hoá núi sông ta…
Em ơi emHãy nhìn rất xaVào bốn ngàn năm Đất NướcNăm tháng nào cũng người người lớp lớpCon gái, con trai bằng tuổi chúng taCần cù làm lụngKhi có giặc người con trai ra trậnNgười con gái trở về nuôi cái cùng conNgày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánhNhiều người đã trở thành anh hùngNhiều anh hùng cả anh và em đều nhớNhững em biết khôngCó biết bao người con gái, con traiTrong bốn ngàn lớp người giống ta lứa tuổiHọ đã sống và chếtGiản dị và bình tâmKhông ai nhớ mặt đặt tênNhưng họ đã làm ra Đất NướcHọ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồngHọ truyền lửa cho mỗi nhà từ hòn than qua con cúiHọ truyền giọng điệu mình cho con tập nóiHọ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dânHọ đắp đập be bờ cho người sau trông cây hái tráiCó ngoại xâm thì chống ngoại xâmCó nội thù thì vùng lên đánh bạiĐể Đất Nước này là Đất Nước Nhân dânĐất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao thần thoạiDạy anh biết “yêu em từ thuở trong nôi”Biết quý công cầm vàng những ngày lặn lộiBiết trồng tre đợi ngày thành gậyĐi trả thù mà không sợ dài lâuÔi những dòng sông bắt nước từ lâuMà khi về Đất Nước mình thì bắt lên câu hátNgười đến hát khi chèo đò, kéo thuyền vượt thácGợi trăm màu trên trăm dáng sông xuôiNgười dạy ta nghèo ăn cháo ăn rauBiết ăn ớt để đánh lừa cái lưỡiCái cuốc, con dao, đánh lừa cái tuổiChén rượu đánh lừa cơn mỏi, cơn đauCon nộm nang tre đánh lừa cái chếtĐánh lừa cái rét là ăn miếng trầuĐánh lừa thuồng luồng xăm mình xăm mặtĐánh lừa thằng giặc là chuyện Trạng QuỳnhNhưng lạ lùng thay, nhân dân thông minhKhông hề lừa ta dù ca dao, cổ tíchTa lớn lên bằng niềm tin rất thậtBiết bao nhiêu hành phúc có trên đờiDẫu phải khi cay đắng dập vùiRằng co Tấm cũng làm về hoàng hậuCây khế chua có đại bàng đến đậuChim ăn rồi trả ngon ngọt cho taĐất đai cỗi cằn thì người sẽ nở hoaHoa của đất, người trồng cây dựng cửaKhi ta đến gõ lên từng cánh cửaThì tin yêu ngay thẳng đón ta vàoTa nghẹn ngào, Đất Nước Việt Nam ơi!….
Khúc ca Phạm TháiTác giả: Nguyễn Đình Toàn
Ta, tráng sĩ hề, lòng không mềm bằng kiếmTa, anh hùng hề, sự nghiệp có đầy đôi mắt Trương Quỳnh Như?
Chí nhỏ lòng kiêu, đổ thừa vận rủiTài sơ sức mỏi, trách vấy thời cơ
Lòng chua cay, uống mãi rượu giang hồNâng chén lửa đốt tàn dần năm thángHồn đau thương, những đêm trường bốc cháyNgựa ngông cuồng khua gót nhớ quan sanTrời mưa buồn hay lệ nhỏ nhân gianMen ứa lạnh trên đầu tay giá buốt
Chợp năm canh gà chừ, tóc hồ điểm bạcThù nhà chưa trả chừ, nợ nước vai mangThẹn mặt làm ngơ chừ, tủi thân hồ hảiGục đầu lên gươm chừ, máu đỏ chứa chan
Ta là sao tinh đẩuCao vút trời cô đơn
Sáng không đủ soi đường cho người chừ, đêm chưa đành tắtMột mình ta với lòng ta chừ, bão táp khôn nguôiBiển động bốn phương chừ, sóng đau gào thétGiấc mơ thù hận chừ, máu đỏ tay người
Cơn say dở khóc dở cườiThành nghiêng núi lở đất trời là đâuChuông run đã lọt tinh cầuEm ơi, thức dậy, nghe sầu vào thơ
Ta yêu nàng ư ?Ta giết nàng ưTa thương nàng ư ?Ta khóc rồi ư ?
Tóc nàng thơm chừ hồn ta ngây ngấtMắt nàng là đèn hoa soi đêm tối hồn taGót hương trầm dáng kiêu thơm dịu ngọtXiêm y nồng nàn ngón nhỏ búp tiên ngaNàng là thơ, ta là rượu mê hoaTrời nâng giấc, ban ân đầy xuân mới
Ta nhớ nàng điên cuồng lên tiếng gọiQuỳnh Như ơi !Quỳnh Như ơi !Ai đội mồ nàng lên ?
Thơ nàng buồn thành những chiếc gai êmMọc lên giữa linh hồn ta sầu tủiMây ngũ sắc kết nên lầu ngóng đợiSao Ngân Hà mở hội đón em điThuyền trăng đây, ta xin chở em vềTrong lưng chén long lanh chừ, đau lạnh môi têTa ôm nàng trong đôi tay sưng húpTa cắn xiêm nàng, vỡ nát chén si mê
Quỳnh Như ơi !Quỳnh Như ơi !Hồn ta đây, mời em về ngự trịRồi thơ thần, ta giáng bút cho nhauRồi trải thơ làm gấm nệm tân hônTa sẽ cưới nhau dưới muôn nghìn tinh tú
Xin đừng bạn bèXin đừng chí cảTa sắp gặp nàngTa sắp gặp nàng đây
Gió đã mách nàng đang về trên đài kiêu khai nụTa nghe bước chân nàng vừa thoắt nở thành hoaRượu còn đầy vò, trăng còn sáng trên thơXin đừng để ngai hồn ta trống vắngNào Tiêu Sơn, chuông chùa sao nín lặngHãy chiêu hồn cho đội mộ nàng lên
Nàng chết rồi ư ?Ta khóc rồi ư ?
Em ơi, tám hướng sông hồMười năm ngang dọc bây giờ là đâySự đời chừ đã trắng tayNgủ vùi một giấc cho đầy gối tham
Ta say hay ta tỉnh ?Nàng buồn hay nàng vui ?Ngọc châu pha vỡ tiếng cườiLược gương xin chải ngậm ngùi cho nhau
Môi nàng là mật đắngTóc nàng là bão đauMắt nàng thành mộ tốiHồn ta là đêm sâu
Áo bào hiên ngang hề, bụi đường mốc thếchChuông kinh cầu nguyện hề, lời đầy tên nàngTrời rộng thênh thang hề, chim thiêng rã cánhCanh khuya mòn mỏi hề, đối bóng sầu tươngTinh đẩu lu mờ hề, thơ run hồn thépNgựa ghê đá sắc hề, xa lắc biên cươngRát mặt anh hùng hề, nàng là gió mátXin tạ tình nàng hề, lệ đau một hàng
Heo may đã nổi đá vàngBuồn xưa chừng cũng động ngàn bay xaMộ nàng bao cỏ úaLòng ta bấy xót xaRưng rưng chén nhỏ trào tâm sựTa thương nàng hay ta thương ta ?
Nhà tôiTác giả: Yên Thao
Tôi đứng bên này sôngBên kia vùng địch đóngLàng tôi đấy xạm đen màu tiết đọngTre cau gầy như ướt đẫm hơi sươngMàu trắng vôi lờm lợp mấy khung tườngNếp đình xưa người có mơ gì không ?
Tôi là anh giải phóngRời quê hương từ độ máu khơi dòngBuông tay gầu mơ lại thuở bình MôngGhì nấc súng nhớ ơi ngày đắc thắngChân chưa vẹt trên nẻo đường vạn dặmÁo nào phai chua xót chút màu xưa
Ðêm hôm nay tôi trở về lành lạnhSông sâu buồn lấp lánh ánh sao thưaTôi có người vợ trẻ, đẹp như thơTuổi mới đôi mươì, cưới buổi dâng cờMá trắng mịn thơm thơm mùi lúa chín
Ai bước đi mà không từng bịn rịnRời quê hương nào có mấy ai vui?Em lặng buồn nhìn tôi, giây phút chia phôiTôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ
Tôi còn người mẹTóc ngả màu bôngTuổi già non thế kỷVai gầy gánh nặng kiếp long đongNắng mưa từ buổi tang chồngTơ tằm rút mãi cho lòng héo hon
Ôi xa rồi! Mẹ tôiLệ nhòa đôi mắt trông con phương trờiCơ chừng chợt tỉnh đêm vơiNghe dồn tiếng súng nhớ lời phân ly!Mẹ ơi! Con mẹ tìm điBao giờ hết giặc con về mẹ vui
Ðêm hôm nay tôi trở về lành lạnhSông sâu buồn lấp lánh ánh sao thưaỐng quần nâu đã vá mụn giang hồChắc tay súng tôi mơ về Nguyễn HuệLàng tôi bên kia, bên trại thù quạnh quẽTrông im lìm như một nấm mồ maCó còn không em hỡi mẹ tôi già?Những người thân yêu khóc buổi tôi xa!
Tôi là anh lính chiếnTheo quân về giải phóng quê hươngỐng quần nâu đã bạc bụi viễn phươngBước chân đất đạp xiêu đồn lũy địch
Này anh đồng độiNgười bạn pháo binhÐã đến giờ chưa nhỉ?Mà tôi nghe như trại giặc tan tành
Anh rót cho khéo nhé!Kẻo nhầm nhà tôi!Nhà tôi ở cuối thôn đồiCó giàn thiên lý có người tôi thương
Tình nghèoTác giả: Hồ Hán Sơn
Nhớ thuởAnh cày thuêEm chăn trâuBóng mát dưới cầuQuen nhauMột cỗ trầu cauNên đôi chồng vợTúp lều tre nứaDựng cuối vườn làngHai mùa lúa chín, ngô vàngChày tre cối đất nhịp nhàng mà vui !
Thế rồi !Mõ giục từng hồiGiặc tràn mấy xứLúa khoai màu mỡAi không tiếc ruộng tiếc đồngĐường quê thiên hạ tiễn chồngEm đưa anh ra línhGiặc vào anh đánhGiặc tan anh vềLàm sao đuổi hết giặc điĐể cho cối đất chày tre nhịp nhàng
Bao giờGiặc chết trên ngànGiặc tan ngoài bểNhớ lời em nhé !Về chốn đồng quêDù không mayAnh cứ vềAi cười người đuổi giặcAi ghét kẻ thương binhCòn làng, còn nước, còn anhCòn đồng, còn ruộng, còn tình lứa đôi
Em vuiNước nhà độc lậpĐường quê tấp nậpTrai tráng về làngHai mùa lúa chín ngô vàngChày tre cối đất nhịp nhàng hơn xưa
Chia sẻ thêm thông tin🌈 Thơ Tứ Tuyệt Là Gì 🌈Cách Làm Thơ + 45 Bài Thơ Hay Nhất
Thơ Tự Do Về Mẹ Ý Nghĩa
Lắng đọng cảm xúc cùng những vần Thơ Tự Do Về Mẹ Ý Nghĩa nhất.
MẹTác giả: Nguyễn Trung Kiên
Cả cuộc đời mẹ vất vả vì conTừ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớnKhi bước chân con không còn chập chữngGánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.
Chẳng có gì so được tình thươngCủa mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sốngDẫu biển kia có sâu có rộngSánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.
Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lênMẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủNhững lúc ngu ngơ con đâu có hiểuMẹ đã vì con mà thành túng thiếuChiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.
Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâuNhững sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớmĐể nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớnQuẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.
Mỗi lần con lên tỉnh dự thiLà đêm đó mẹ ở nhà thao thứcDẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chútCon biết rằng mẹ vẫn thương con
Có tình thương nào có thể so sánh hơnVà suốt đời như tình thương của mẹNên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thếCon cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
Ngọt ngào của mẹTác giả: T.a
Suốt bấy lâu cứ mê mải thơ tìnhDở dang mãi bài thơ về mẹMẹ ơi , con còn quá trẻĐể biến những ngọt ngào Mẹcho con thành thơ
Trong tủi hờn con lại trở về đâyVề bên mẹ , nghe lòng mình ấm ápCon lại như con mèo ngoan lấm lápĐời chỉ còn có mẹ và con
Dịu nỗi buồn con xuống biển lên nonMẹ độ lượng vẫn đợi con ngày thángCon bình thản trước mọi điều cay đắngCon chỉ thương những ngọt ngào củaMẹ mà thôiNgọt ngào này mẹ hát bên nôiBên giấc ngủ của con bên nhữngbài con họcCon lớn , con vui , con cười , con khócNước mắt cũng ngọt lành khi có mẹ ở bênBây giờ con lớn khôn thêmHiểu ngọt ngào phải chắt từ mặn đắngHiểu thế nào là tình yêu sâu nặngCủa Mẹ đi theo con suốt cuộc đời
Con đi chân cứng , Mẹ ơiCon sẽ về với những niềm vui nhỏHạnh phúc vô bờ con xin chia sẻBù đắp những ngọt ngào Mẹ tướiđẫm hồn con…
Mẹ!Tác giả: Hương Ngọc Lan
Chưa bao giờ con viết trọn bài thơ về MẹBởi chẳng đủ ngôn từ … để kể hết lòng Mẹ bao laMẹ – người đàn bà cả đời hứng giông bão phong baChe chở các con, nhẹ nhàng nâng niu con từng bước
Mẹ – người đàn bà chẳng quản nhọc nhằn để vẹn toàn sau trướcTóc trắng hết cả đầu, đôi má cóp, da nhănNgười mà đêm ngày vượt qua những khó khănDù lòng có đói, vẫn mỉm cười cho các con no ấm
Mẹ – từ lúc sinh con ra cho đến khi mắt nhắmHy sinh cuộc đời chỉ đổi lấy nụ cười trẻ thơMẹ – bờ vai gầy run run theo nhịp võng ầu ơThấy con khôn lớn là thấy mình hạnh phúc
Con chưa bao giờ viết trọn bài thơ về MẹBởi chẳng thể nào nói hết được sự hy sinhMẹ đẹp hơn cả trăm ngàn đóa hoa xinhNgười đàn bà – trái tim vĩ đại hơn mặt trời rực rỡ
Con không thể nào viết trọn bài thơ về MẹVà cũng chẳng thể nào nói hết đượccon yêu MẹMẹ ơi!
Con còTác giả: Chế Lan Viên
Con còn bế trên tayCon chưa biết con còNhưng trong lời mẹ hátCó cánh cò đang bay:“Con cò bay laCon cò bay lảCon cò Cổng PhủCon cò Đồng Đăng…”Cò một mình, cò phải kiếm lấy ănCon có mẹ, con chơi rồi lại ngủ“Con cò ăn đêmCon cò xa tổCò gặp cành mềmCò sợ xáo măng…”Ngủ yên, ngủ yên, cò ơi, chớ sợCành có mềm, mẹ đã sẵn tay nângTrong lời ru của mẹ thấm hơi xuânCon chưa biết con cò con vạcCon chưa biết những cành mềm mẹ hátSữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân
Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yênCho cò trắng đến làm quenCò đứng ở quanh nôiRồi cò vào trong tổCon ngủ yên thì cò cũng ngủCánh của cò, hai đứa đắp chung đôiMai khôn lớn, con theo cò đi họcCánh trắng cò bay theo gót đôi chânLớn lên, lớn lên, lớn lên…Con làm gì?Con làm thi sĩCánh cò trắng lại bay hoài không nghỉTrước hiên nhàVà trong hơi mát câu văn
Dù ở gần conDù ở xa conLên rừng xuống bểCò sẽ tìm conCò mãi yêu conCon dù lớn vẫn là con của mẹĐi hết đời, lòng mẹ vẫn theo conÀ ơi!Một con cò thôiCon cò mẹ hátCũng là cuộc đờiVỗ cánh qua nôiNgủ đi, ngủ đi!Cho cánh cò, cánh vạcCho cả sắc trờiĐến hátQuanh nôi.
Mẹ bây giờTác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Mẹ bây giờ chỉ còn là những hạt sương rơi Trong vũng tối mênh mông phả nỗi buồn hiu hắtGiữa chốn bao la Mẹ buông lơi đôi dòng nước mắtĐổ xuống thành sương ban giọt mật cho đời
Con lặng buồn giữa phố sá đông vui Gánh nợ trần ai bời bời trĩu nặngMẹ vẫn theo con trong từng giọt nắngHóa gió phiêu du lãng đãng giữa lưng trời
Mẹ bây giờ chỉ còn trong tiếng vọng à ơiChiều tĩnh mịch dần trôi, cánh nhạn bay về núi Mẹ vẫn còn đây trong làn hương khóiMộ khúc rưng rưng nỗi nhớ cao vời
Ạ ơi ơiẠ ời ờiĐầu nguồn tiếng hát đưa nôiNgàn năm thương nhớ khó vơi muộn phiền
Đường về xa mưa ướt lạnh vai mềm [8]Mẹ bây giờ chỉ còn trong triền miên nỗi nhớ [10c]Sóng dậy triều dâng mi hoen bóng đổ [8c]Tiếng đàn ngân, vang cung lỡ ngậm ngùi 8c]
Ạ ơi ơiẠ ời ờiGió đưa cánh hạc xa rồiĐăm đăm dõi mắt đỉnh trời trông theo
MẹTác giả: Chưa rõ
Người ta có mẹ có chaCon thì chỉ còn có mẹBao năm qua dáng mẹ lặng lẽSớm tối nhọc nhằn vất vả vì conBao yêu thương mẹ dành hết cho conVà giành lấy những phần cay đắng nhấtNgày giáp Tết ngoài trời mưa lất phấtNgười với người rộn rã lễ tình nhânMẹ của con vẫn lặng lẽ âm thầmĐón sinh nhật như bao ngày bình dịMẹ hạnh phúc, giọt nước mắt trên miKhi mẹ biết con ko quên sinh nhật mẹCon ngượng ngùng với lọ hoa cắm vụngMẹ nâng niu, mẹ đặt giữa nhàVà bất kỳ ai hỏi đến lọ hoaMẹ hãnh diện khoe con trai đã tặngÔi bao năm với đôi vai chất nặngMột ngày vui làm mẹ trẻ hơnVà khi con ngày một lớn khônCon cũng bớt nhiều phần ích kỷNhìn dáng mẹ, lòng con thầm nghĩƯớc mong sao mẹ cứ mãi tươi cườiKhông tất bật, ko vội vã lo toanMẹ hạnh phúc thì con vui biết mấyCon yêu sao dáng mẹ con gầyCon tự hào vì con là con mẹCon mong ước trở về ngày thơ béĐược ngủ ngon trong tiếng mẹ ruỞ ngoài kia trong tiếng gió vi vuCon chợt nghe thấy lời ru của mẹLại đưa con về những ngày thơ béCon cảm ơn mẹ đã là mẹ của con
Nếu là mẹTác giả: Chưa rõ
Nếu mẹ bỗng hoá thành vầng trăngThì con xin được làm dòng suối mátSuối chan hòa trong ánh trăng bát ngátCon ngoan hiền trong tình mẹ bao laNếu mẹ bỗng là một vầng dươngCon xin làm một loài cây cỏCây không thể thiếu mặt trời đỏCũng như con chẳng thể thiếu ngườiNếu mẹ bỗng tan thành cơn gióCon sẽ là đồng ruộng xanh tươiGió mơn man ngọn lúa vui cườiHai mẹ con ta cùng ca hátNếu mẹ bỗng…Thôi mẹ ơi mẹ đừng là gì nữaCon muốn mẹ chỉ là mẹ thôiMẹ của con có một trên đời.
MẹTác giả: Chưa rõ
Ngày của mẹ con không có nhiều hoaKhông có nhiều quà không tặng mẹ lời chúcKhông nghĩ đến mẹ dù là trong phút chốcLặng lẽ vô tình để ngày ấy trôi qua.Qua đi rồi con mới kịp nhận raNgày ấy thiếu mẹ chẳng còn gì ý nghĩaTrái tim con và lòng con đã nghĩTình mẹ biển trời con tạc dạ trong tim.Mẹ! Người con yêu quý nhất.
Thơ Tự Do Về Tình Yêu Thi Vị
Những tâm hồn lãng mạn, đang say đắm trong tình yêu có thể đọc ngay các bài Thơ Tự Do Về Tình Yêu Thi Vị dưới đây.
Sương và NắngTác giả: Puskin
Em cần anh như biển xanh cần sóng.Có mặt biển nào yên lặng được đâu anh.Em yêu anh bởi vì anh là nắng.Có hạt sương nào thiếu nắng lại long lanh.
Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.Dẫu chẳng hình hài nắng vẫn đọng lại trong sương.Anh là nắng khi bình minh trở dậy.Mang lửa trời trong ánh sáng ban mai.Em là sương đọng muôn vàn nỗi nhớ.Để tan đi trong những giấc mơ dài.Nhưng vẫn nguyện làm giọt sương mãi mãi.Soi nắng mặt trời mãi mãi chẳng tàn phai.Dẫu bão tố chẳng ra ngoài lòng nắng.Nắng lên rồi xin lại được làm sương.Vũ trụ không gian biến đổi khôn lường.Những buổi sáng có bao giờ bất biến.Những tia nắng không ngừng hiển hiện.Như đêm ngày luân chuyển chẳng chia ly.Mặt trời ơi! Sức nắng diệu kỳ.Đầy sương sớm với tâm hồn nguyên thuỷ.Với năm tháng vẫn quay về bền bỉ.Soi nắng mặt trời như từ kỷ sơ sinh.
Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.Nắng vô cùng nhưng đọng lại trong sương.Từ mênh mông tia nắng nhỏ bình thường.Gặp sương sớm bỗng ngời lên lóng lánh.Nếu vì nắng mà lòng sương bớt lạnh.Thì nhờ sương tia nắng mới long lanh.Đáng yêu sao hạt sương nhỏ hiền lành.Từ trong suốt mà làm nên tha thiết.Anh là nắng với sắc tình bất diệt.Mang lửa trời từ những kỷ xa xôi.Về đọng lại trong hạt sương nhỏ em ơi!
Gom nắng vàng em gửi đến bên anhTác giả: Chưa rõ
Biết nơi ấy giờ này cái nắng mong manh lắmNắng bên này vẫn lung linh sắc thắmGom cả ấm nồng từ sâu thẳm tim emGửi về người để cái nắng vàng thêmNắng cuối thu rực rỡ lên rõ lạNhư biết mình sắp làm nhiệm vụ cao cảNắng cũng mỉm cười nghiêng ngả bước chân aiNếu một ngày hạt nắng bỗng nhạt phaiĐừng lo lắng bởi ngày dài lạnh ngắtVẫn có bàn tay em nắm tay anh thật chặtCùng đi qua những bước ngoặt cuộc đờiMột trái tim …có nắng …mãi sáng ngờiXin gửi trọn kèm theo lời thương nhớDẫu đôi ta hai phương trời cách trởNhưng bóng hình nguyện giữ ở trong timLúc nhớ người em sẽ chỉ lặng imNhắm mắt lại ru hồn tìm lối mộngCùng sớt chia những buồn vui cuộc sốngVẫn miệt mài gom nắng gửi cho anh !
Anh có ước gì đâuTác giả: Chưa rõ
Anh có ước gì đâuMột ngôi nhàBão dừng sau cánh cửaNhững ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lạiBên trong, chỉ có ấm áp, và emAnh có ước gì đâu: Một tách cà phêMột buổi sáng yên lànhTa tất bật đón chào ngày mớiHôm qua là điều đã lùi xa.Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ thaHãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổĐang chờ em là rau đầy một rổBó hoa đang chờ cắmVà một ngày bận rộnCủa anh.Anh già rồiNên sẽ không thích kiêng khemĂn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hayĐi lang thang đó đâyVùi đầu vào việc làmHát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủVà yêu em khi anh muốn.Anh có ước gì đâuEm ạ!Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dịTa cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi!Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nóHoặc vốn dĩ đã là một phép màu.
Mưa Tình YêuTác giả: Chưa rõ
Em gởi mưa về xua nắng gắt vai anhMưa tắm mát thêm những cánh đồng nứt nẻEm gởi vào mưa lời tình yêu khe khẽGởi cả nụ hôn thật nhẹ thật nhẹ nhàng…
Em gởi vào mưa những nỗi nhớ mênh mangNhững giọt mưa rơi như những dòng nước mắtKhi nhận tin anh bỗng dưng em nín bặtCó lẽ niềm tin lau nước mắt … yêu à!
Em gởi vào mưa cả những nỗi xót xaNửa xót người thương nửa xót mình… buồn lắm!Nắng và mưa cũng như Bắc – Nam … vạn dặmCòn chữ tình còn hi vọng… phải không anh???…
Chia sẻ thêm chùm 🌱Thơ 8 Chữ Về Tình Yêu 🌱 Tuyển Tập 35+ Bài Hay Nhất
Chùm Thơ Tình Tự Do Sâu Lắng
Gửi thêm cho bạn đọc Chùm Thơ Tình Tự Do Sâu Lắng nhất, mời bạn cùng thưởng thức.
Anh gọi cho mìnhTác giả: Diên Vỹ
Anh gọi cho mình …bằng số phone từ nửa vòng trái đấtVẫn giọng nói ngọt, hiền như mậtêm ái lòng mình,nên tim muốn vỡ trăm …!Khoảng cách bây giờ quá đổi xa xămCả không gian và cả cảnh tình ngang tráiMình không nói, sợ sầu anh vọng lạiNên …chỉ thở dài,nên chỉ lặng thinhAnh gọi tên mình như tha thiết, như van xinvà lời chúc nghe chừng tim vỡ nátSầu của anh rồi ai người đi nhặthay lăn lóc vào đời cho tóc nhuộm màu phaiAnh gọi cho mình giọng nghèn nghẹn bi aiđời mấy chốc mà tình anh sâu thế ..!Trách tuổi học trò sao có lắm điều câu nệnên duyên chẳng thể thành,nên nợ chất chồng nhauAnh gọi cho mình, lời yêu không tỏ ở câunhưng mình hiểu trái tim kia rất khổCó khi …trong tình yêu không cần thố lộnhưng đủ khiến cho mình đau đớn trăm nămAnh gọi cho mình, chỉ để hỏi thămĐơn giản thế, mà mình nghe tim nhóiGiữa anh – mình , đâu ai là người có tội ..Mà sao như anh đau khổ nhiều hơn …!
Ngang tráiTác giả: Phan Đình Ninh
Ngủ ngon nhé em yêu!Dòng tin nhắn gần gũi nhưng xa cáchKhoảng không gian và tình cảnh trái ngangNgủ ngon nhé em yêu!Dòng tin nhắn ngọt ngào tha thiếtMà nghe lòng quặn thắt niềm đauCuối cuộc đời ta tìm thấy nhauMổi người một danh phậnKhông vượt qua cách trởĐể tình buồn trái ngangMột dòng tin để chúc ngủ ngonỞ hai nơi…hai người tim nhóiEm và Anh không ai người có tộiTình trái ngang cay đắng một niềm đau!Ngủ ngon nhé em yêu!Dòng tin nhắn vẫn đến từng đêmXót xa lòng người…Tình ngang trái…
Chiều mưa đưa emTác giả: Nguyên Thạch
Góc sân ga chiều nay mưa tầm tãĐưa em về, mai đôi ngã chia ly.Mưa cứ rơi mềm mắt biếc lệ miVết bùn lấm vướng bước đi ái ngại.
Tóc bồng xa người đi đi mãixếp thương yêu đời con gái một thờibịn rịn vòng tay bởi mai bước trùng khơitim se thắt niềm chơi vơi trổi nghẹn.
Mai bên chồng , dấu nỗi buồn len léncuộc chia phôi vết dao bén cắt hồnném đau thương vào huyệt thẳm mồ chônphai kỷ niệm, mảnh hồn quên cứu rỗi.
Chỉ còn chiều nay thôi người ơi chớ vộingả tương lai, đường rẽ lối nghìn trùngđôi ngã cuộc đời từ đây vắng bước chungvề bên ấy ,chúc vui trùng phùng, thôi ái ngại.
Day dứt chiều buông tiễn cuộc tình ngang tráimắt biếc cố nhân đành mãi mãi biệt ly!tiếng đàn tơ trổi nhịp phân kỳChùng khúc dạo lời chia ly vĩnh biệt.
Mai trong đời, còn chăng chỉ là niềm thương tiếc.
Bài Ngợi Ca Tình YêuTác giả: Thanh Tâm Tuyền
Tôi chờ đợilớn lên cùng dông bãohôm nay tuổi nhỏ khóc trên vaitìm cánh tay nước biểncon ngựa buồnlửa trốn con ngươi
Ðất nước có một lầntôi ghì đau đớn trong thân thểnhững dòng sông những đường cày núi nhọnnhững biệt li rạn nứt lòng đườnghút chặt mười ngón tay ngón chân da thịtnhư người yêu từ chối vùng vằng
Tôi chờ đợicười lên sặc sỡla qua mái ngóithành phố đồng ruộngbấu lấy tim tôithành nhịp thởngõ cụt đường làng cỏ hoa cống rãnhcây già đá sỏi bùn nước mặn nồngchảy máutiếng kêu
Tôi chờ đợiphổi đầy lửa cháymôi đầy thẹn thùngvục xuống nhục nhằn tổ quốcnhìn gót giầy miệng uống tro thannghe tiếng ca của một người không quencủa cuộc đời tình nhân
Trang sách khởi đầu viếtmắt người cần ánh sángmôi người cần mặt trăngbàn tay đòi mặt trờivà ngực em tự docủa anh của anh tất cả
Em gối đầu sương xuốngchuyện trò bằng bóng hình
Tôi đẹp như hình tôinhư cuộc đờinhư mọi ngườinhư chút thôianh yêu lấy em
Em là lá biếc là mây cao là tiếng hátsớm mai khuya thức nhiều nhớ thươngem là cánh hoa là khói sóngđêm màu hồng
Vòng tay dĩ vãng và bát ngátchỗ yên nghỉ cuối cùngdưới mắt sao dưới bàn chân những đứa con
Tôi chờ đợimột người khôngnhiều ngườiở thành phố thiếu thốnở làng mạc đọa đàytôi là tiếng nói là tiếng khócnhững người bỏ đi hẹn trở vềnhững người mím hơi thừa chịu đựngtôi chờ đợitôi là tiếng thơ là tiếng cườimai Việt Nam hỡi mai Việt Nam
Thơ Tự Do Về Thầy Cô Cảm Xúc
Sưu tầm các bài Thơ Tự Do Về Thầy Cô Cảm Xúc và cực kỳ ý nghĩa.
Lời của thầyTác giả: Chưa rõ
Rồi các em một ngày sẽ lớnSẽ bay xa đến tận cùng trờiCó bao giờ nhớ lại các em ơiMái trường xưa một thời em đã sốngNơi đã đưa em lên tầm cao ước vọngVị ngọt đầu đời bóng mát ca daoThủa học về cái nắng xôn xaoLòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tớiThầy trò mình cũng có lúc chia xaSao lòng thầy canh cánh nỗi thiết thaMuốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ.
Nghĩa cô thầy mãi không quênTác giả: Chưa rõ
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấcSắp qua rồi những ngày tháng thân thươngNhững ngày vui của một thuở đến trườngĐang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắmCô dạy con từng nét chữ vần thơCô đưa con gõ cánh cửa cuộc đờiVà duyên dáng của một người con gái.Tâm hồn con, một nỗi buồn dàiCô ôm ấp, xoa đầu khi con khócVầng trán cô những nếp nhăn se sắtÁnh mắt cô ấu yếm nhìn chúng conTuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiềnVẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”Và chúng con – những con cừu bé nhỏCô chăn dắt trên đồng cỏ trí thức bao la.Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp quaCon mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏMột tình thương bao la và vô tậnCô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.
Con với thầyTác giả: Phạm Minh Dũng
Con với thầyNgười dưng nước lãCon với thầyKhác nhau thế hệĐã nhiều lần tôi tự hỏi mìnhMười mấy ngàn ngày không gặp lạiNhững thầy giáo dạy tôi ngày thơ dạiVẫn bên tôi dằng dặc hành trìnhVẫn theo tôi những lời động viênMỗi khi tôi lầm lỡVẫn theo tôi những lời nhắc nhởMỗi khi tôi tìm được vinh quang…Qua buồn vui, qua những thăng trầmCâu trả lời sáng lên lấp lánhVới tôi thầy ký thácThầy gửi tôi khát vọng người chaĐường vẫn dài và xaThầy giáo cũ đón tôi từng bước!Từng bước một tôi bướcVới kỷ niệm thầy tôi…
Thưa ThầyTác giả: Tạ Nghi Lễ
Thưa thầy, bài học chiều nayCon bỏ quên ngoài cửa lớpDưới gốc phượng già, nằm nghe chim hótCon hóa mình thành bướm và hoaThưa thầy bài tập hôm quaCon bỏ vào ngăn khóa kínMải lượn lờ theo từng vòng sóngCái ngã điệu đàng, sân trượt patinThưa thầy, bên ly cà phê đenCon đốt thời gian bằng khói thuốcSống cho mình và không bao giờ mơ ướcMình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nayCon vẫn thấy một vầng trăng ấm sángThầy ngồi bên bàn phẳng lặngSoạn bài trong tiếng ho khanThưa thầy, cho là nhận: điều giản đơnSao con học hoài không thuộcĐể bây giờ khi con hiểu đượcBiết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Giới thiệu với các bạn 🌹 Thơ Về Thầy Cô Giáo Tự Sáng Tác 🌹 hay nhất
Thơ Tự Do Về Bạn Bè Hay
Nếu bạn đang tìm kiếm các bài Thơ Tự Do Về Bạn Bè Hay thì hãy xem ngay gợi ý dưới đây.
Gặp gỡTác giả: Nhung Nghiêm
Bạn xưa hỡi đi cùng ta năm tháng,Gặp lại nhau, tiếng cười nói lao xao.Ngày tháng qua in hằn nét ai cười,Bao năm nữa?Mình hội ngộ nhau nhỉ?
Ta gặp gỡ, nơi miền quê êm ả,Bên bờ rào, sóng lúa vẫn tươi xanh.Ngày trong trẻo như tiếng ca năm tháng,Hãy vui đi, tiếng đàn réo rắt vang.
Những khuôn mặt thân quen chưa vội vã,Biết bao điều chưa nói hết với nhau.Ôi! Không gian níu cho cùng năm tháng,Nét thời gian chẳng ngăn tiếng ai cười.
Mây lang thang đến cùng bạn xưa cũ.Lễ lạc nào buộc chặt mối thân quen.Áo nhung lụa mang đến nỗi niềm riêng,Ôi! Hạnh phúc bao năm trời xa cách.
Dáng huyền xưa có nao lòng ai đó,Cũng qua rồi một thuở biết mộng mơ.Xin chào nhé ngày thoáng qua cửa lớp,Tiếng ai cười theo ta mãi.Ngày xưa ơi!
Bạn ơiTác giả: Chưa rõ
Nếu ngày mai khi cổng trường khép lạiBóng bạn hiền yêu dấu vút ngân ngaTrên đường đời đầy rẫy những phong baKỉ niệm cũ còn đây là nét chữNếu ngày mai tôi đã là cát bụiThì gió ơi xin đừng cuốn tôi điĐể tôi mãi phơi mình trên sa mạcVà vô tình chứng kiến cảnh biệt lyKhi xa nhau đừng quên mình bạn nhéDù khóc hay cười cũng vậy thôiQuả đất tròn xoay còn gặp lạiHẹn ngày tình bạn mãi không phai
Không tênTác giả: Chưa rõ
Tôi đã có những ngày không nơi trú ẩnBởi linh hồn kia đã vô tận nỗi buồnNắng tốt tươi nhưng lòng tôi cô độcTrốn nơi nào rét mướt cũng vây quanhMay mắn quá vẫn còn nơi tin cậyKhông phải tình nhâncũng chẳng phải gia đìnhĐơn giản lắm chỉ là người bạnMột người anh rộng lượng nghĩa và tìnhMột lời khuyên răn, một câu an ủiDịu dàng như bóng mát của vòm xanhTôi cúi xuống níu dây giày siết lạiTự tin hơn mỗi nước bộ hànhVâng, đời sống cần tâm hồn chia sẻThắp lửa cho nhau lúc lạc bến xa bờ
Tình bạnTác giả: Thụy Anh
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạnCũng đầy lên những kỷ niệm thân yêuNhững mẩu thư viết vội cuối chiềuGài lên cửa, đợi người về sẽ đọcTrong cả những ước mơ ta không đơn độcCó bạn thân bên cạnh cùng mơCùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơCùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếchCùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kếtVề mối tình chớm nở trong timVà một vài lần ta bỗng lặng imCứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắngBạn thân ơi, dù ở nơi xa vắngChưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôiKhi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cườiKhi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổNhững tin nhắn bay qua khung cửaChạm vào tôi âu yếm, vỗ vềTrái tim tôi vui sướng lắng ngheLời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩTình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồnChẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hônChẳng làm má rực lên màu lửaTình bạn là ngôi nhà không khóa cửaTa bước vào nào ngại ngần gìNhận ấm êm rồi lại bước chân điĐường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
Thơ Tự Do Về Trường Học Thú Vị
Tuyển tập những câu Thơ Tự Do Về Trường Học Thú Vị chia sẻ cho những bạn đang quan tâm.
Bâng Khuâng Tháng 9Tác giả: Chưa rõ
Tôi nghe tiếng trống trường bâng khuâng tháng 9Nghoảng lại sau lưng mùa hạ đã qua rồiAi nép vội góc hiên trường bỡ ngỡChờ heo may về vương tóc rối bayĐốm phượng vĩ cất vào ngăn cặp mớiThu soi gương tô bờ má thêm hồngĐừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vộiKẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyếnAi thênh thang trong một khúc giao mùaTôi khép lại đôi dòng lưu bút cũGọi tháng 9 về nghe nhịp trống bâng khuâng
Về Trường cũTác giả: chưa rõ
Đã lâu rồi không về thăm trường cũNhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thươngNhớ thầy cô nhớ những buổi tan trườngNhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớThời gian ơi xin hãy quay trở lạiMang em về kỷ niệm dấu yêuNgồi nơi đây mà nhớ lại bao điềuThầy cô đã mở đường em tiếp bướcNgày hôm nay những gì em có đượcNhờ thầy cô vun đắp kiến thức emThầy trồng cây cho bóng mát sau nàyCô ươm trái cho vườn xanh tươi mãiNgày xưa ơi nhớ những ngày thơ dạiVẫn có thầy và bạn mãi bên ta.
Mái trường yêu dấuTác giả: chưa rõ
Bốn năm trôi qua như một cái ngước nhìnĐể lại thấy những ngập ngừng, bối rốiBỗng thoáng chốc tôi thấy mình thay đổiMột chút buồn, lặng lẽ, bâng khuâng…
Mái trường xưa có in dấu hay khôngNhững kỷ niệm của một thời để nhớTrang lưu bút vẫn ấm nồng hơi thởNhững nỗi buồn, nỗi hờn giận vu vơ
Có còn chăng những thi si làm thơNhững thi sĩ tuổi mộng mơ ngày ấyMỗi đứa một nơi giờ xa xăm biết mấyCó còn đâu những buổi học hôm nào
Những tiếng gọi thân thiết mày taoĐã rơi vào khoảng không gian yên tĩnhVang lên tiếng bước chân xưa tinh nghịchRồi lặng đi trong khoảng trống tâm hồn.
Đã xa rồi lớp học dưới mái trườngMột mái nhà chỉ còn trong kí ứcNhưng trái tim vẫn bồi hồi trong ngựcVẫn thầm thì khẽ gọi Mái trường ơi
Chia tay mái trườngTác giả: Oanh Nguyen
Hôm nay đứng trước cổng trườngLòng tôi bỗng thấy vấn vương vô bờ.Khi 20- tuổi còn thơ
Học trò non nớt thơ ngâyĐang chờ tôi đến chung tay ươm mầm.Thấm thoắt đã mấy mươi nămBao nhiêu thế hệ tôi chăm nên người.
Hôm nay sắp phải xa rờiRưng rưng không muốn nói lời chia tay.Bạn bè từ mái trường nàyNgười đi luôn nhớ tháng ngày bên nhau.
Tập thể đoàn kết bền lâuẤm tình đồng chí, đậm sâu tình người.Mai tôi đi nhé, Trường ơi!Tất cả ở lại vui tươi kết đoàn.
Giữ cho thầy giỏi, trò ngoanTrong tôi vẫn mãi chứa chan ân tình!
Sưu tầm thêm các bài 🌻 Thơ Về Mái Trường Thầy Cô 🌻 cực kỳ ý nghĩa tại đây
Thơ Tự Do Về Ngày 20/11
Tiếp theo là những vần Thơ Tự Do Về Ngày 20/11 mà chúng tôi vừa mới sưu tầm được.
Thơ hay ngày 20/11Tác giả: Thùy Ly
Em thương Cô giáo của em.Ngày đêm giam khổNgày đêm miệt màiDạy em từng bước một haiDạy em từng chút, từng bài, từng câu.Dạy em từng bước nâng sâu.Em ngoan cô cũng hết lo nỗi lòng.Bây giờ là tết của cô.Em xin dâng một bài thơ chào mừng.Trăm hoa đẹp nhất hoa hồng.Tặng cô với cả tấm lòng biết ơn.Nhân ngày nhà giáo Việt Nam.Chúc cô vững bước tiến lên không ngừng.
20/11Tác giả: Nguyễn Thị Chí Mỹ
Cầm bút lên định viết một bài thơChợt nhớ ra nay là ngày nhà giáoChợt xấu hổ cho những lần cao ngạoThì ra con cũng giống bấy nhiêu người.Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩĐâu là cha, là mẹ, là thầy…Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…Biết bao giờ con lớn được,Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…Những con chữ đều đều xếp thẳngSao lại quặn lên những giả dối đến gai người.Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiuChuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánhCửa sổ xe ù ù gió mạnhCon đường trôi về phía chẳng là nhà…Mơ màng nghe tiếng cũ ê aThầy gần lại thành bóng hình rất thựcCó những điều vô cùng giản dịSao mãi giờ con mới nhận ra.
Chia sẻ thêm 🍀Thơ Chúc 20/11 Ngắn Gọn Ý Nghĩa 🍀 75+ Bài Hay Nhất
Làm Thơ Tự Do Tự Sáng Tác Đơn Giản
Bạn có thể học hỏi cách Làm Thơ Tự Do Tự Sáng Tác Đơn Giản thông qua các bài thơ mẫu sau đây.
Người ơiTác giả: Chưa rõ
Đời chỉ là trăm nămSao là đời không phải ngàn nămĐời chỉ là trăm nămNên ta buồn đời biết bao nămĐời chỉ là trăm nămNên ta sầu ngàn kiếp xa xămĐời chỉ là trăm nămNên ta buồn ta khóc âm thầmĐời chỉ là trăm nămNên cuộc tình đời hay dở dangĐời chỉ là trăm nămMà ta thì muốn sống ngàn nămĐời chỉ là trăm nămNên ta nằm ta khóc liên miênTa sầu đời tình hay đảo điênNên ta buồn ta khổ thường xuyênĐời chỉ là trăm nămÔi cuộc đời sao quá vô duyênNên ta buồn ta khóc như điênĐời chỉ là trăm năm
Mà ta thì muốn sống triền miênĐể khi buồn ta yêu liên miênNhưng mà đời ngắn đến vô duyênNên ta buồn đời ơi liên miên…….Đời chỉ là trăm nămƯớc sao đời sẽ là ngàn nămĐời chỉ là trăm nămNên ta ngồi ta khóc âm thầmTa khóc thương choMột kiếp tơ tầmRất là ngắn ngủiCho ta lầm lủiTrong nỗi đau thươngXót xa đoạn trườngTrong cuộc đờiQuá nhiều đau thươngÔi thế nhân ơi !Ta đã chán chườngCái cõi vô thườngChỉ là trăm năm !Mà sao mà sao đớn đauVì cuộc đời không phải ngàn năm ?Ta ước mong ngàn sauCuộc đời sẽ không còn thương đauCho loài người sống lâu…ngàn ngàn năm…Để yêu thương nhauTrong kiếp con tằm……!Ta sẽ là người……………Ta sẽ là người……………Sống lâu……..ngàn năm……..Người ơi !
Chân tìnhTác giả: Thiên Gia Bảo
Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anhTa lại trở về như lúc mình chưa đếnNhưng lần sau gặp chắc không còn bịn rịnBởi mùa yêu thương đã lỗi hẹn qua rồi…
Anh vẫn là anh của ngày cũ em ơiChỉ khác một điều không còn yêu ai nữaVà những cơn mơ đã thôi không gõ cửaNhững đêm chập chờn cho giấc ngủ bình yên…Chúng mình trở về làm người lạ từng quenNếu có gặp nhau em đừng nên bối rốiĐường vẫn thênh thang bàn chân quên chờ đợiHé một nụ cười rồi rẽ lối người dưng…Ánh mắt mùa xa chẳng níu một bước dừngCứ như vậy nhé để lòng thôi vương vấnVà để trái tim hiểu ra đừng ngộ nhậnThứ mà từ lâu chưa chắc thuộc về mình…Tất cả chúng ta rồi sẽ phải trưởng thànhMọi nỗi đau cũng chỉ còn là quá khứDĩ vãng không tên chôn vùi điều dang dởMình lại lớn thêm từ cay đắng cuộc đời…Có cuộc tình nào không trắc trở chia phôiAnh vẫn thầm mong em bên người hạnh phúcCòn anh mai này dù bến trong hay đụcCũng phụ lòng riêng đừng đến những con đò…Nếu lỡ một ngày tất cả hóa tàn troVà hai chúng mình đều trở về cát bụiSẽ không còn gì để cõi trần tiếc nuốiBởi những ngày qua ta đã sống chân tình.
Không đềTác giả: Chưa rõ
Em không phải là người vĩ đại đâu anhC̉hỉ bình thường, mỏng manh như hoa gióLúc dạt dào, lúc lững lờ bõ ngõLúc nồng nàn, lúc hờ hững buông lơi.Mỗi ngày cuối tuần cũng vẫn thích rong chơiLượn lờ dạo quanh cùng bạn bè phố xáMặc lứa đôi cứ đi về vội vã́Em độc thân, đã quen với u sầu.Cũng có những ngày suy nghĩ chuyện đâu đâuTưởng tượng đến anh rồi chợt buồn, chợt khócAnh biết không anh giữa cuộc đời khó nhọcSao tránh khỏi đau buồn, sao tránh nổi hanh hao.Rồi đêm về trong những giấc chiêm baoNiềm vui xa vời biết khi nào chạm tớiEm có buồn có suy tư nghĩ ngợiThì anh đâu hiểu hết trái tim này.
Rồi Thành Người Cũ Năm XưaTác giả: Đồng ánh Liễu
Mấy chuyện đau lòng đem giấu nhẹmNụ cười khuất lấp nhẹ trên môiThương vơiNhớ cạnThôi hò hẹnKết thúc trò chơi … thấu dạ người!Dặn ta ngày mới vui đón nhậnSân hận xót xa có được gì ?Đi cả cuộc người bao lận đậnGiữ lòng thanh thản buồn mà chiỪ thì làm người ai chẳng cóNhững khi yếu đuối , khi mềm lòngĐôi lần đớn đau … tim vụn vỡKhiến mình mạnh mẽ sống thong dongBên sông vạt nắng chiều nghiêng đổGió ở lưng trời … vẫn hát ruMấy chuyện tương Phùng hay cách trởCũng dần quên lãng vào thiên thuMai thành người cũ năm xưa ấyNhư một áng mây lướt ngang đời…!
Khám phá thêm thể thơ ❤️️Thất Ngôn Tứ Tuyệt ❤️️ Cách Làm Thơ + 55 Bài Thơ Hay Nhất
Thơ Tự Do 4 Chữ Chọn Lọc
Tiếp theo là những vần Thơ Tự Do 4 Chữ Chọn Lọc không nên bỏ lỡ.
Bạn bèTác giả: chưa rõ
Bạn bè thân thiếtLuôn ở bên taChưa hề ghi nhớChưa hề khắc ghiMà hình ảnh bạnTình bạn chúng taNhư ngàn vì saoTrên bầu trời caoTinh tú sáng ngờiTình bạn chúng taNhư vạn lời caCa vang ca mãiTrên bầu trời xanhTình bạn chúng taXiết chặt vòng tayGắn kết bè bạnĐể cùng tiến tớiTình bạn chúng taTinh tú sáng ngờiÔi thật tuyệt vờiTình bạn của ta.
Mùa đông, nhớ!Thơ: Ngọc Quang Hà
Đã mấy mùa rồiAnh có biết không.Đông về giá lạnhTuyết rơi đầy đồng.Hoang vu quạnh vắngTrời sao hiu quạnh.Mây tím giăng đầyMột nỗi nhớ mong.
Đã mấy mùa rồiMang bao tiếc nuối.Xa rời chốn cũRời một mùa đông.Cùng ai thánh lễKhi đêm Chúa đến.Xúc động trào dângChạnh một nỗi lòng.
Những ngày ĐôngTác giả: chưa rõ
Những ngày cuối ĐôngMưa về phố nhỏĐợi áo ai hồngXuân này biết cóNhững cánh mai gầyVội vàng chi mấyTrời chưa xanh mâyRụng đầy trước ngõBờ vai em nhỏGánh nẻo đường xaTội gót chân quaGập ghềnh đá sỏiTôi nào dám hỏiSợ nỗi đau thầmLời chưa được nóiCứ hoài bâng khuângNhững ngày cuối ĐôngDường như chậm lạiEm còn xa mãiNgóng dài không thôi.
Bình Minh Huyền ẢoTác giả: Nguyễn Viết Biểu
Khi bình minh đỏRực phía chân mâyAnh đứng gác canhBiển trời tổ quốcVùng đảo nho nhỏMênh mang trời nướcCó màu yêu thươngTha thiết nhớ em.Chỉ qua một đêmBiển đầy sóng hát,Nỗi nhớ em dàiNhư cánh chim bay.
Bình MinhTác giả: Dũng Lê Ngọc
Ơ kìa ngọn gióThổi ở ngoài sôngCả ánh bình minhVội vã lồng vàoCó phải mưa vềNghiêng nghiêng rặng liễuHay là con sóngGợn phủ trời đôngMà ngơ ngẩn đếmNhững nhành lan mộngTại thẫn thờ ngheMột buổi sáo bồngVẫn biết sương mùCòn chưa kịp ngủDo còn thấp thỏmChuyện đời ngông.
Hương bình minhTác giả: Thiên Ân
Hương của bình minhThả tình đây đóSương đương dậy thìNgậm cỏ lim dim
Hương của bình minhLíu lo chim hótCây cối cho mùaQuả ngọt tròn căng
Hương của bình minhTrời vừa tắm gộiTa yêu em vộiVội vội vàng vàngĐếm từng gót ngọcCâu thơ rụng xuốngMôi ngoan thẹn thùng
Không đềTác giả: Chưa rõ
Áo trắng tung bayGiữa sân trường nàyKỷ niệm học tròMãi mãi còn vươngPhượng đỏ sân trườngSoi gương mặt nàyVe ngân rỉ rảTỏ lòng nhớ thươngNhớ buổi chia tayVới những nghẹn ngàoNgập ngừng giây phútBiết sắp xa nhauVụng dại trao nhauNụ hôn đầu tiênThôi thế là xaMãi mãi thật rồiBao nhiêu thương nhớCứ thế đầy vơiCòn đâu áo trắngNhư ngày xưa ấyCánh phượng sân trườngCánh lặng lẽ rơi.
Thơ Tự Do 7 Chữ Hay Đặc Sắc
Nhất định không nên bỏ qua các bài Thơ Tự Do 7 Chữ Hay Đặc Sắc dưới đây.
YêuTác giả: Chưa rõ
Cậu không yêu tớ, tớ vẫn yêuAi bảo cậu không yêu tớ nàoNếu mà không yêu tớ sẽ khócCâu sợ khóc nhiều cậu phải yêuTớ thấy cậu là tớ cứ yêuAi bảo cậu không thích được chiềuTối nay cậu đi ăn kem với tớĐể răng cậu rụng chẳng đứa yêuTớ mong cậu chẳng đẹp traiĐể tớ được thương cậu mãi hoàiĐể tơ lên xe hoa ngày cướiHai đứa đẹp đôi như chí phèo…Thà rằng hai đứa như chí phèoNhưng mà hai đứa được gần nhauCó lẽ rằng tớ đây rất thíchTình yêu mơ mộng dưới trăng sao
Lang thangTác giả: chưa rõ
Lang thang khắp dãi đất miền NamTìm sung tìm sướng cả cuộc đờiNgẫm nghĩ quê mình sao nghèo thếHai bưa cơm cà chẳng có ănLang thang khắp dãi đất miền NamNgẫm nghĩ người ta sao giàu thếTiền tiêu không hết đem đi nhậuTối đến la cà quán bar sangLang thang khắp dãi đất miền NamĐã tiêu tiền như lá rụng mùa thuNhưng nghĩ lại được gì trong đóThôi ta về với quê mạ thương yêuDù quê mạ còn nghèo còn khổNhưng tình người ấm áp bao dungChe chở ta trong cơ hàn khó nhọcVà nuôi ta khôn lớn nên người
Gia đìnhTác giả: chưa rõ
Những ngày khốn khó đã qua điNghĩ lại năm xưa mạch với mìVất vả thương cha sương bạc tócGian nan xót mẹ lệ tràn miCông lao dưỡng dục lòng luôn nhớƠn nghĩa sinh thành dạ mãi ghiNgẫm thấy gia đình trên tất cảLợi danh phú quý chẳng là gì.
Mưa buồn chiều nayTác giả: chưa rõ
Mưa đầu mùa chiều nay tầm tãKhơi nỗi buồn thức dậy trong tôiĐã qua rồi sao còn trở lạiVẫn cợt đùa nỗi niềm nhớ thương .Mưa chiều nay hình như rất lạMắt cay cay, tim lại thổn thức.Nhớ về người và mưa năm ấyKý ức xưa không ngủ hay sao.Lại ùa về theo cơn mưa chiềuĐôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớtTôi bàng hoàng ngắm những hạt mưa !!!!!
Đà Lạt hoa phượng tímTác giả: Trần Thoại Nguyên
Đà Lạt anh về hoa phượng tímCon đường vào chợ tím ban maiLòng chợt tím lòng thương dĩ vãngNgày xanh mực tím bước cùng ai!Đà Lạt hoa phượng tím, người ơi!
Rưng rưng sắc tím nhớ chơi vơiXưa em mặc áo hoa cà tímCặp ấp thơ anh tim tím lời…Ngày xưa em thích hoa màu tímLặng ngắm sông Hương sương tím chiềuEm nói yêu anh thơ tím giấySớm chiều thương nhớ tím hương yêu!
Thời gian màu tím tím yêu thươngNgã màu tím rịm bước sai đường!Ồ. Cây phượng tím buồn không nóiMặc người đi ở tím vấn vương…Anh về lặng bước hồn tím ngắtĐường xưa phượng tím mắt mơ màng.Em ơi! Phượng tím màu ly biệtAnh mất em rồi! Tím thế gian!
Chiều vắngTác giả: Ngọc Liên
Ngọn gió heo may thoảng giữa đờiCho niềm tiếc nhớ mãi không vơiTình em gửi trọn về phương ấyNguyện ước hôm nao quyết chằng dời.
Cùng đắp xây nha giấc mộng tìnhMơ vần hạnh phúc chẳng điêu linhNiềm yêu một thuở nào phai úaChốn cũ còn đây chuyện chúng mình.
Mộng nhé xin đừng vỗ cánh bayTình ơi hãy rót mãi cho đầyVần thơ em dệt chiều hôm ấyCó cả hương hoa sợi nhớ gầy.
Tình đó trong em vẫn ngập đầyBao mùa kỷ niệm cứ hoài sayChiều nay lối cũ sầu hiu hắtBởi vắng anh rồi gió lắt lay !
Có thể bạn sẽ cần 🌻Thơ 7 Chữ Về Tình Yêu🌻 Tuyển Tập 30+ Bài Thơ Ngọt Ngào
Thơ Tự Do Lớp 11
Cuối cùng là các bài thơ tự do được đưa vào giảng dạy đối với khối học sinh lớp 11.
Bài ca ngắn đi trên bãi cátTác giả: Cao Bá Quát
Bãi cát dài lại bãi cát dài,Đi một bước như lùi một bước.Mặt trời đã lặn, chưa dùng được,Lữ khách trên đường nước mắt rơi.Không học được tiên ông phép ngủ,Trèo non, lội suối, giận khôn vơi!Xưa nay, phường danh lợi,Tất tả trên đường đời.Đầu gió hơi men thơm quán rượu,Người say vô số, tỉnh bao người?Bãi cát, bãi cát dài ơi!Tính sao đây?Đường bằng mờ mịt,Đường ghê sợ còn nhiều, đầu ít?Hãy nghe ta hát khúc “đường cùng”,Phía bắc núi Bắc, núi muôn trùng,Phía nam núi Nam, sóng dào dạt.Anh đứng làm chi trên bãi cát?
Vội VàngTác giả: Xuân Diệu
Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mất;Tôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần trăng mật;Này đây hoa của đồng nội xanh rì;Này đây lá của cành tơ phơ phất;Của yến anh này đây khúc tình si.Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,Không cho dài thời trẻ của nhân gian,Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,Ta muốn ômCả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuVà non nước, và cây, và cỏ rạng,Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángCho no nê thanh sắc của thời tươi;- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
Trọn bộ các bài 🍀Thơ Lớp 11 Hay 🍀 Chùm 35+ Bài Thơ Nhiều Chủ Đề